(VOH) - “...Như gửi những giọt nước mắt bưng biền kênh rạch, vào đất đai trầm thủy, để con mình lần theo đó mà nhớ từng bờ ao, ngọn cỏ quê mình. Vào căn cứ gặp dì, hai mẹ con ôm nhau khóc, không nói được một lời. Đến lúc ra về, ngoại để lại cho dì đôi bông mù u như của hồi môn. Và mấy chai dầu gió để phòng khi đau yếu. Bịn rịn, ngoại về!...”.
view more