(VOH) - “...Ngồi ở cơ quan tâm trí anh không thảnh thơi, cứ lởn vởn suy nghĩ. Bởi trước nay anh rất nể trọng và hiểu, bố mình thuộc tốp người rất “sĩ”. Nếu không có tiền thì dứt khoát không tiêu. Phải vay mượn hay làm phiền ai là cực chẳng đã với bố. Hình ảnh mấy đêm bố thức khuya ngồi bất động trên ghế, khiến anh lo lắng. Có chuyện gì mà bố thao thức? Hay lấn cấn khoản tiền muốn giúp ai mà bố ngại phiền con cháu? Hay bố giúp cô gái kia? Càng nghĩ anh càng thấy lòng bất an...”
view more