(VOH)-“...Nị cuốn quần áo qua ở với má Luyến. Thấy con nhỏ đốt cây nhang, lạy má rồi ôm riết lấy góc bàn thờ khóc hoài, chị ứa nước mắt, dỗ dành: “Nín đi con, mơi mốt mỗi ngày mình qua đây quét dọn nhà cửa và đốt nhang để má con nghe ấm cúng”. Nị quệt nước mắt. Chị nắm tay nó. Hai cái bóng liêu xiêu, nhập nhoạng rồi mất dần trong màn đêm, chỉ còn nghe tiếng con cá đớp mồi đơn điệu dưới dòng kinh...”
view more